Có Nàng Dâu Nào Sợ Lễ 2/9 Như Tôi Không

  4540

Mỗi năm có mấy dịp nghỉ lễ dài, và 2-9 cũng chính là một dịp mà đứa con dâu như tôi khiếp vía. Cứ nghĩ tới việc phải về nhà chồng những 3-4 ngày mà tôi phát hoảng.

Nói như thế, không có nghĩa, tôi là đứa con dâu hỗn láo, không yêu quý gia đình nhà chồng. Chỉ có ở trong hoàn cảnh của tôi, các bạn mới hiểu được tâm lý của tôi lúc này.

Nói về chuyện mẹ chồng, tôi vốn sợ bà từ khi chưa lấy anh. Tôi sợ vì cái sự hiện đại quá mức của bà, sợ vì cái sự sang chảnh của bà. Ở nhà, chẳng có điều kiện mấy nhưng lúc nào bà cũng ăn chơi, quần là áo lượt, vẽ móng tay móng chân rồi nhuộm màu. Người ngoài nhìn vào cứ nghĩ gia đình bà có điều kiện lắm nhưng thật ra, con cái làm còn không đủ ăn, nhưng hàng tháng vẫn phải chu cấp cho bố mẹ, và mẹ dùng số tiền ấy để tính toán chuyện ăn chơi.

Chúng tôi ở trên thành phố, thuê nhà lập nghiệp từ những đồng lương ít ỏi. Tháng nào cũng phải dành một khoản để gửi về cho nhà chồng. Tôi vì thương chồng cũng như muốn làm tròn chữ hiếu nên không dám hé răng ca thán nửa lời, dù là mình có túng thiếu. Nhưng cũng vì cái sự lâu lâu không về mà mẹ chồng tôi luôn khó chịu với tôi. Lúc nào về tới nhà dù chỉ một ngày là tôi phải lao vào làm như người giúp việc, từ A tới Z, cái gì tôi cũng phải kham. Tôi cảm thấy mệt mỏi, chán nản, nhiều khi thấy giống như mẹ muốn mình làm bù cho những tháng này không phải ở nhà làm dâu vậy.

Thế nên, dù có về một ngày chứ đừng nói là về 3 ngày, tôi cũng đã phát hoảng lên rồi.

Nói về chuyện gia đình nhà chồng, tôi sợ khiếp vía vì cái sự, mỗi lần về phải mất mấy triệu tiền quà cáp. Nói thì không phải chứ, tôi vốn túng thiếu, tiền hàng tháng lo lắng chi tiêu sinh hoạt còn khó khăn, chứ đừng nói tới việc phải dành ra mấy triệu ấy chi tiêu quà cáp cho nhà chồng. Nhà chồng tôi vốn đông anh em, cháu chắt, tiền quà cáp mỗi lần về cũng khiến tôi chật vật. Tôi chẳng kể công vì mình làm gì có công mà kể, nhưng đó là nỗi khổ của tôi, khiến mỗi lần về nhà chồng, tôi cảm thấy sợ hãi vô cùng.

Sau mấy ngày về nhà chồng là khi lên thành phố, vợ chồng lại phải chạy vạy, vay mượn khắp nơi. Tôi cảm thấy mệt mỏi vì chuyện này. Thôi thì, tôi không trách cứ chuyện chồng về nhà thăm bố mẹ, tôi làm con dâu cũng nên như vậy, nhưng mà đó là nỗi kinh hoàng của tôi. Tại sao, chồng không nghĩ tới chuyện cũng phải về nhà ngoại mà phân chia đều. Bố mẹ chồng cũng nên nghĩ như vậy, con dâu cũng có bố mẹ, cũng phải sum vầy cùng gia đình.

Dù gì thì, mẹ chồng là nỗi kinh hoàng của tôi dịp nghỉ lễ. Tôi chỉ mong, giá mà có nhiều tiền để có thể đi du lịch, hay đi đâu đó để những dịp nghỉ nhiều, gia đình có chốn riêng tư, không phải lo chuyện làm dâu với người mẹ chồng khó tính.

+ Xem thêm:

Chăm Sóc Bố Mẹ Chồng Là Nhiệm Vụ Của Nàng Dâu Chứ Kêu Ca Gì

Khác Biệt Một Trời Một Vực Giữa Mẹ Chồng Và Mẹ Đẻ


Nguồn bài viết: sưu tầm
Chia sẻ cảm nghĩ của bạn về bài viết này: