Dù biết, tục lệ con dâu là phải ăn Tết nhà chồng vẫn tồn tại từ xưa tới nay nhưng có những lúc mệt mỏi, bận rộn ở nhà chồng không một ngày thảnh thơi, tôi lại nghĩ, tại sao tôi phải khổ như vậy?
Ai bắt tôi phải như vậy, chồng tôi ư, nhà chồng ư? Tôi sẽ phải thay đổi quan điểm, thay đổi suy nghĩ, tư tưởng của chồng cũng như gia đình chồng. Thời hiện đại rồi, tại sao cứ phải sống phụ thuộc vào người khác, tại sao cứ phải sống theo lễ giáo cũ để bản thân bị bó buộc, bị khổ sở, bị ức chế.
Nghĩ đi nghĩ lại, chuyện ăn Tết ở quê chồng, quê ngoại thật là một vấn đề không có hồi kết. Mấy ngày hôm nay, gia đình chồng lắm khách, bận rộn triền miên. Tôi thì lo cơm nước suốt ngày lại dọn dẹp, rửa bát đến nhợt cả tay. Nói thật, tôi không biết Tết là gì và cũng không hiểu Tết đến từ bao giờ nữa.
Những ngày cận Tết, một thân một mình hì hục đi chợ, sắm đủ mọi thứ trên đời. Nói thật, đi một lần mà xong thì sung sướng là bao. Đây đi vài lần, thậm chí là ngày đi vài bận mới xong hết được mọi thứ cần mua. Mà mua xong rồi lại một mình bày biện. Nhà chồng thì phó mặc cho con dâu, còn được ông chồng cũng chỉ biết vắt chân chữ ngũ.
Bao năm nay tôi làm con dâu hiền thảo, vợ ngoan vì nghe lời bố mẹ chồng và chồng, nghĩ cho cùng cũng là quá đủ. Tôi thật sự muốn vùng lên, muốn sống khác, muốn được là theo ý mình một lần trong đời.
Tôi hỏi cánh mày râu các anh nói chung và hỏi chồng tôi nói riêng, rằng: Chúng tôi cũng có bố có mẹ, chúng tôi cũng làm con làm cái, tại sao các anh cứ bắt chúng tôi phục vụ gia đình mình. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi chưa một lần nói đến chuyện về ăn Tết quê ngoại dù đã bao nhiêu năm nay tôi thực hiện đúng trách nhiệm của con dâu. Tôi chăm chỉ làm việc, chăm lo cho gia đình chồng. Với bố mẹ chồng, tôi thực hiện đúng đạo lý, không bao giờ hỗn láo hay cãi lời ông bà. Bao nhiêu cái Tết là bấy nhiêu năm tôi hoảng sợ vì quá mệt mỏi. Người phụ nữ như tôi nào biết Tết là gì từ khi đi lấy chồng. Tôi chỉ biết đến bếp, đồ ăn, nấu nướng. Người lúc nào cũng đầy mùi thức ăn, hành tỏi chứ đâu được ăn diện đi chúc tụng nhau, đi chơi cà phê với bạn bè như người ta. Nhiều lúc, thèm cảm giác chưa chồng, thèm cảm giác tự do biết bao nhiêu.
Nghĩ lại lúc còn ở nhà với bố mẹ, tôi thật sự sung sướng. Chẳng phải làm gì, ngày mùng 1 thì được ngủ nướng. Ngủ dậy thì ăn mặc đẹp, đi chơi với bạn bè. Rồi các ngày sau còn đến nhà bạn bè ăn cơm, còn rủ nhau đi chơi, đi hội, cảm giác ấy thật sung sướng biết bao nhiêu. Nhưng từ ngày lấy chồng, tôi gần như trở thành một con người hoàn toàn khác.
Nếu như bây giờ, dù đã có con cái đàng hoàng nhưng được về ăn Tết với bố mẹ, tôi chắn chắn mình vẫn được sống với cảm giác năm nào. Tôi vẫn là con gái yêu của bố mẹ, vẫn có thể ngủ nướng, vẫn cứ nằm ườn rồi có người gọi dậy ăn sáng, ăn trưa. Cảm giác ấy, tôi thèm một lần trong đời.
Về nhà, mọi thứ đều thoải mái, ăn to nói lớn, ăn gì theo sở thích của mình không giống như ở nhà chồng, làm gì cũng phải nhìn trước ngó sau. Bố mẹ chồng cái gì cũng để ý, soi mói, chồng thì gia trưởng, bảo thủ, chán nản vô cùng.
Tôi hỏi cánh mày râu các anh nói chung và hỏi chồng tôi nói riêng, rằng: Chúng tôi cũng có bố có mẹ, chúng tôi cũng làm con làm cái, tại sao các anh cứ bắt chúng tôi phục vụ gia đình mình. Các anh cũng nên biết điều, cũng nên nên có trước có sau, có này có nọ. Chúng tôi cũng phải về nhà mình ăn Tết, cũng phải đón giao thừa với bố mẹ chứ? Các anh định cướp mất con gái nhà người ta, các anh định xin không con gái của bố mẹ tôi khi bố mẹ tôi mất công nuôi chúng tôi mấy chục năm trời mà không mảy may suy nghĩ sao?
Thân làm con gái đi lấy chồng, với bố mẹ đẻ đã là một sự thiệt thòi. Bản thân chúng tôi cũng thấy mình bị xa cách với bố mẹ, cảm thấy nhớ thương vô cùng. Các anh làm chồng tại sao không tâm lý, tại sao không cho vợ về quê ăn Tết mỗi 2 năm một lần.
Hãy tâm lý với vợ con một chút nếu các anh thực sự là những người đàn ông tốt, yêu thương vợ con mình. Đừng biến vợ thành tù giam lỏng cả năm cũng không biết Tết là gì… (Ảnh minh họa)
Nói cho các anh biết, chúng tôi có sức chịu đựng nhưng cũng chỉ có giới hạn thôi. Một khi sức chịu đựng vượt quá ngưỡng, chúng tôi sẽ mặc kệ, sẽ chứng minh cho các ah thấy bản lĩnh của đàn bà. Chúng tôi sẽ về quê ăn Tết với bố mẹ, sẽ sống là chính mình, sẽ không phải phụ thuộc các anh nữa. Chúng tôi thật sự chán lắm rồi. Làm dâu bao năm, mệt mỏi, không biết Tết là gì trong khi các ông cứ việc vui chơi, nhảy múa, các anh không thấy bất công cho đàn bà chúng tôi hay sao?
Hãy tâm lý với vợ con một chút nếu các anh thực sự là những người đàn ông tốt, yêu thương vợ con mình. Đừng biến vợ thành tù giam lỏng cả năm cũng không biết Tết là gì…
Chúng tôi, cũng có bố mẹ, tại sao cứ bắt chúng tôi ăn Tết nhà chồng. Nghĩ lại đi, các anh chồng nhé. Sang năm, nhất định là phải khác… Thế thôi…
+ Xem thêm:
Bị Họ Hàng Chửi Vì Vợ Không Chịu Về Quê Chồng Ăn Tết
Mẹ Chồng Cấm Tôi Về Ăn Tết Nhà Mẹ Ruột
Vì Sao Chị Em Phụ Nữ Ghét Về Nhà Chồng Ăn Tết