Tôi Có Nên Tiếp Tục Nhẫn Nhịn Nhà Chồng

  4917

Tôi cảm thấy mình chẳng bằng một người giúp việc, người giúp việc còn có lương còn thích làm thì làm mà không thích thì tìm chủ nhà khác tốt hơn.

Tôi là một người đàn bà cô đơn! Không bạn bè , không đồng nghiệp,
không một người tri âm, không một người tâm giao để tôi có thể trút
mọi phiền muộn.

Tôi có chồng, người chồng đã gắn bó với tôi suốt 14 năm
nay, tôi những tưởng người bạn trai kiên trì theo đuổi tôi ngày ấy, tôi
những tưởng tấm chân tình mộc mạc ấy sẽ cho tôi cuộc sống viên mãn
không mệt mỏi, tôi những tưởng ở bên người bạn trai ấy tinh thần của
tôi sẽ chẳng chút muộn phiền nhưng cuộc sống mới cho ta câu trả lời
chính xác. 

Tôi đến với chồng mình khi trong đầu không có khái niệm về
tình yêu, chỉ thấy anh chung tình và kiên trì theo đuổi mình, tôi thấy anh
xuất thân cũng chẳng đến nỗi nào, tính tình thì hài hước vui vẻ cho
nên cũng hé mở cho anh một con đường đến trái tim mình. Nhưng kỳ thực tôi
nhận lời với anh chỉ là sự bối rối nên lỡ lời mà thôi nhưng tôi tặc lưỡi
và thử yêu anh mà thôi chứ tôi chưa hề có khái niệm tình yêu.

Tình yêu không hẳn là sự rung động từ hai con tim mà tình yêu còn là trách nhiệm ,
trách nhiệm từ con người với con người với nhau huống chi đối tượng
của tôi là một người đàn ông tốt. Chỉ có điều, có điều anh vô tâm quá,
anh không xấu nhưng suy nghĩ vô tư và vô tâm quá.
Khi người ta yêu người ta không nghĩ nhiều đến những việc khác, chỉ
mong sao mình hòa hợp với đối phương nhưng khi người ta ràng buộc với
nhau bởi tờ giấy đăng ký kết hôn thì người ta không chỉ hòa hợp với
đối tượng của mình mà còn phải hòa hợp với cả gia tộc nhà chồng. Nhà
chồng tôi từ trước đến giờ vẫn có tiếng khá giả còn họ khá đến mức nào
tôi không biết nhưng tính cách gia đình chồng tôi quả thật tôi không
biết phải nói sao nữa.
Tôi không được lòng bố mẹ chồng, rất đơn giản bởi tôi không thích khoa
trương, tôi trầm tính và ít lời. Tôi chẳng bao giờ té nước theo mưa
như những người khôn ngoan vẫn làm. Tôi thành thật, chân chất, không
xum xoe, không vòi vĩnh. Tôi sống chịu đựng và lầm lũi, có lẽ vì thế
tôi xa lạ với phong cách của gia tộc nhà chồng. Toàn những người chỉ
biết khua môi múa mép, chỉ thích đồng tiền dẫn đường chỉ lối. Tôi là
kẻ lạc loài trong mớ hỗn tạp mà nhà chồng tôi xây dựng.
Bố mẹ chồng tôi họ ghét tôi, họ bôi bác tôi với họ hàng, lúc nào tôi
cũng có nhiều cái xấu để họ thêu dệt với họ hàng. Họ chê bôi tôi đủ
thứ, trong khi đó nhà họ có công việc gì to hay nhỏ, chẳng có việc gì
mà tôi không phải dính phần. Tôi vẫn lặng lẽ làm tròn phận sự dâu khờ
vợ dại của mình. Họ đòi hỏi tôi phải thế nọ phải thế kia, phải chu
toàn nhưng họ phủ nhận hết tấm chân tình của tôi, họ vẫn yêu cầu vẫn
đòi hỏi nhưng họ lại không có sự công bằng với tôi.
Tôi không biết mình phải chịu đựng thế nào, chịu đựng đến bao giờ nữa.
Nhiều lần tôi bị bố mẹ chồng xúc phạm , đặt điều và chụp mũ . Chồng
tôi ngồi đó, như một pho tượng mà không một lời bảo vệ vợ. Tôi cảm
thấy mình chẳng bằng một người giúp việc, người giúp việc còn có lương
còn thích làm thì làm mà không thích thì tìm chủ nhà khác tốt hơn. Còn
tôi chẳng có lựa chọn, chồng tôi khó xử nhưng ít nhiều đúng phải biết
bảo đúng  , sai phải biết là sai, cứ yêu cầu vợ nhẫn nhịn đến bao giờ?
Còn họ hàng nhà chồng tôi,mắt nhìn thấy mũi, nhìn thấy tôi làm lụng
vất vả nhưng vẫn không đồng cảm , vẫn chỉ té nước theo mưa, tụm năm
tụm ba để nói xấu tôi. Thực tình tôi quá mệt mỏi, thực sự tôi chỉ muốn
thoát ra khỏi cuộc hôn nhân này nhưng chồng tôi đâu có lỗi, tôi bỏ
chồng vì lý do gì chứ?Tôi chỉ sợ mình không kìm chế được, tôi sợ sự
bùng phát phản ứng trong mình sẽ gây bất lợi cho cá nhân tôi, tôi chỉ
trút được bức xúc nhất thời nhưng chồng tôi con tôi sẽ bị ảnh hưởng mà
bản thân tôi cũng càng bị coi khinh. Bây giờ tôi phải nhịn thế nào,
nhịn thế nào đây?

+ Xem thêm:

CHỒNG NGOẠI TÌNH VÌ CHÊ VỢ XẤU KHI MANG THAI VÀ SAU KHI SINH CON

CÓ PHẢI ĐÀN ÔNG NÀO CŨNG NGOẠI TÌNH KHI VỢ MANG THAI ?


Nguồn bài viết: Tố Quyên
Chia sẻ cảm nghĩ của bạn về bài viết này: