Con em được 3,5 tháng, hà em ở gần nhà mẹ chồng nên hàng ngày bà đều chạy qua chạy lại giúp em trông nom cháu. Nói chung tính tình bà cũng tốt nhưng có cái hay tự ái và dễ giận, mà mỗi lần giận thì rất lâu nên em cũng hơi ớn ít khi nào dám cãi lời bà.
Sữa em cũng chỉ đủ cho con bú, nhưng tạng người con em giống mẹ nên nhoi nhoi chứ không bụ bẫm. Thấy cháu ốm o dặt dẹo nên mỗi lần sang chơi, mẹ chồng em đều xuýt xoa tội nghiệp cháu và cứ hay bảo em cho con ăn dặm sớm thử xem. Em bảo, cháu còn nhỏ, ăn dặm sớm sợ hỏng hệ tiêu hóa của cháu bà ạ, tốt nhất chỉ nên ăn khi cháu được 6 tháng. Em chỉ nói vậy thôi mà bà bảo em trứng mà đòi khôn hơn vịt, hồi xưa tao nuôi cả chục đứa con có đứa nào bị sao đâu, thôi con của chị chị tự lo, chị cả một bụng kiến thức tôi không dám chỉ bảo… và bỏ về nhà một nước khiến em ngẩn tò te.
Kể từ hôm đó bà không thèm sang nhà em nữa, sợ bà giận em bế cháu sang nhà bà chơi, giả vờ nhờ bà trông giúp để đi chợ bà cũng không thèm. Hết cách, em bảo chồng sang nhỏ to với bà, bà cũng không nghe còn đóng cửa đuổi chồng em về bảo anh chị tự mà chăm con, tôi kiến thức nhà quê biết đường đâu mà…
Tình hình mỗi lúc mỗi căng, trong khi em sắp phải đi làm lại (chỗ em ít người, nhiều việc cho nên chỉ nghỉ thai sản được 4 tháng, 2 tháng đi làm sớm sẽ được hưởng lương gấp đôi), chồng xúi hay là cứ nghe lời mẹ cho con ăn dặm sớm đi cho mẹ vui lòng.
Vậy là em lại bế cháu sang nhà bà nỉ non: “mẹ cháu sắp đi làm lại, nhờ bà trông giúp cháu và cho cháu ăn, mẹ cháu mới sinh con nên không có nhiều kinh nghiệm bằng bà”. Vuốt vuốt vài câu bà hết giận ngay và đồng ý nhận lời em với sự đắc chí “đảm bảo với chị sau 1 tháng ăn dặm theo thực đơn của tôi, thằng bé sẽ tăng lên ít nhất 2kg cho xem”.
Bữa đầu tiên bà giành nấu cháo, giành cho cháu ăn bắt em đứng ngó. Trời đất quỷ thần, thằng bé gần 4 tháng lần đầu ăn dặm mà bà cho ăn ngày 3 lần, mỗi lần nửa chén cháo, bảo ăn thế cho mau cứng cáp, chưa hết bà lại còn nấu với tôm, thịt bò nữa chứ trong khi em đọc thì trên mạng bảo không nên cho trẻ ăn những thứ giàu đạm sớm. Em xót con quá định bảo bà mà không dám, đứng nhìn con bị “hành hạ” mà bất lực, sợ nói bà lại tự ái không trông con cho em đi làm. Nhưng cũng vì em “nhu nhược”, sợ đủ kiểu thành ra chính em đã hại con em.
Sau 1 tuần cho con ăn dặm sớm theo chế độ của mẹ chồng, mắt, tay, chân con em bắt đầu có dấu hiệu sưng lên, em nói với bà bà lại bảo “dấu hiệu nó tăng cân đấy chứ sưng gì”. Tiếp đến là con bắt đầu khó tiêu tiểu, số lượng nước tiểu giảm đi đáng kể luôn, mà mỗi lần tiểu có tí xíu à. Sợ quá, lần này em quyết tâm vùng lên với mẹ chồng mặc mọi chuyện ra sao thì ra, em không cho bà cho con ăn dặm nữa và mang con đi bệnh viện.
Sau một loại các xét nghiệm, siêu âm… bác sĩ bảo con em có dấu hiệu bị yếu thận, vì bé còn quá nhỏ, thận còn quá yếu mà gia đình đã vội cho bé ăn dặm, lại còn ăn nhiều nữa nên thận bé bị quá tải dẫn tới hậu quả này, em nghe tin mà khóc tu tu ngay giữa phòng khám.
Nói về việc ăn dặm sớm, bác sĩ còn giải thích thêm các hậu quả sau, em ghi ra đây để các mẹ biết mà tránh đi vào “vết xe đổ” như em:
- Bé sẽ không bú sữa: Ăn dặm sớm sẽ khiến bé chán bú sữa, trong khi sữa là nguồn cung cấp dưỡng chất đầy đủ và tốt nhất cho trẻ. Điều này dẫn đến trẻ dễ suy dinh dưỡng và giảm kháng thể.
- Bé tăng nguy cơ béo phì: Nguy cơ bé phì sẽ tăng lên ở trẻ được cho ăn dặm sớm. Điều này được giải thích như sau, nếu bú sữa mẹ khi no, bé có thể phản ứng bằng cách không ti nữa hoặc lăn ra ngủ; còn nếu ăn dặm sớm bé chưa biết cách từ chối thức ăn khi đã đủ no do đó mẹ cũng không biết và cứ thế cho trẻ ăn… miệt mài vừa khiến trẻ béo phì, vừa ảnh hưởng đến dạ dày của bé.
- Bé dễ bị dị ứng thức ăn: Việc làm quen sớm với các loại thực phẩm sẽ góp phần làm tăng nguy cơ dị ứng ở trẻ, nhất là những trẻ có cơ địa nhạy cảm. Con em bị dị ứng dữ dội: da nổi mề đay từng mảng lớn; chỉ khi uống thuốc chống dị ứng các mảng mề đay này mới lặn. Nhìn con đỏ như con tôm luộc, khóc lóc vì ngứa ngày khó chịu; em giận bản thân mình ghê gớm...
- Bé bị rối loạn tiêu hóa: khi hệ tiêu hóa của bé chưa kịp hoàn thiện, việc tống một lượng thức ăn vào cho bé như thế dạ dày bé không kịp tiêu hóa hết, sẽ sinh ra các triệu chứng đầy hơi, khó tiêu, táo bón... Con em cho đến lúc này, chỉ cần ngưng ăn rau một bữa là đi tiêu ra máu.
Thiệt, bế con từ bệnh viện về nhà, em tức không chịu nổi, vừa tức mình vừa thương con đến rơi nước mắt. Con sinh ra vốn bình thường, chỉ vì sự nhu nhược của em đã hại con em ra vậy. Về nhà, em đưa kết quả cho bà xem không nói không rằng và ẵm con đi ngay vào phòng luôn.
Thiệt tình, đúng là em tính già hóa non, giờ bắt buộc phải nghỉ làm để chăm con và đưa con đi điều trị bệnh. Nhưng trong cái rủi có cái may, nhờ vậy mà mẹ chồng em từ vụ đó đến giờ chẳng hó hé với em về kinh nghiệm nuôi dạy con của bà nữa. Hơn nữa con em cũng may phát hiện và đưa đi bác sĩ kịp thời nên cũng đỡ.
+ Xem thêm:
BÀI HỌC NHỚ ĐỜI CỦA MẸ BÔNG KHI CHO CON ĂN DẶM
THỰC ĐƠN ĂN DẶM CHUẨN NHẤT CHO BÉ 6 THÁNG TUỔI