Bỗng dưng “nghén chồng”
Trong các cuộc “buôn dưa lê, bán dưa chuột” với mấy cô bạn thân thiết, chị Hoa thường tự nhận mình là người yếu sinh lý. Yếu thì không đến nỗi nhưng chị cũng thở dài cám cảnh vì nhu cầu chuyện giường chiếu của chị hình như thấp dưới mức bình thường. Với chị, cả tháng “nhịn” cũng chẳng phải vấn đề lớn.
Ấy thế mà bây giờ, sau khi có bầu, chị tự dưng sinh ra “đổ đốn”. Đỏ mặt, chị tâm sự: “Tôi chẳng thể nào tưởng tượng ra có ngày tôi lại hư như vậy. Em bé được 3 tháng rồi mà tôi lúc nào cũng hừng hực khí thế. Cứ thấy bóng dáng chồng ở đâu là tôi lên cơn… thèm. Người ta thì nghén thịt, nghén cá, tôi đây nghén chồng. Thật đáng xấu hổ!”.
Chị kể, có hôm, đang ở cơ quan, chị vô tình xem ảnh nóng của mấy ngôi sao. Thế là cơn “nghén chồng” lại trỗi dậy. Chị vật vã đi quanh phòng như người mộng du mà cơn thèm không những không thuyên giảm mà còn bốc ngùn ngụt.
Cực chẳng đã, chị bấm máy phàn nàn với chồng. Thương vợ, anh Tân chồng chị ngậm ngùi “chia tay” 300.000 đồng thuê một phòng trong nhà nghỉ để chị “giải quyết” cơn nghén chồng. Điều đ¸ng nói, sự việc không chỉ diễn ra một lần.
Chị Quyên cũng khổ sở khi mắc bệnh “nghén chồng”. Nói khổ sở là vì năm nay chị đã 33 tuổi. Sau vài năm chữa chạy chị mới mang bầu nên công cuộc giữ thai được cả gia đình chị đặt lên hàng đầu. Mọi việc bố mẹ chồng và chồng chị đều tình nguyện làm. Thậm chí, chị còn phải nghỉ không lương để ở nhà dưỡng thai.
Hai tháng đầu, mọi chuyện khá yên ổn. Nhưng đến tháng thứ 3, thời điểm khá nguy hiểm của thai nhi, chị bỗng dưng “nghén chồng”. Trong đầu chị lúc nào cũng mường tượng ra chuyện ấy. Chị thèm chồng tới mức chị canh cứ đến 5h chiều là gọi điện bắt chồng về ngay để… phục vụ.
“Nghén chồng” cũng khổ
Anh Nam chồng chị Quyên vô cùng khó nghĩ. “Bỏ đói” vợ thì không đành nhưng nếu chiều theo chị, anh lo đứa bé sẽ bị ảnh hưởng. Thế là anh âm thầm hỏi ý kiến bác sĩ. Bác sĩ cười xòa buông ra một câu: “Không vấn đề gì mà. Miễn sao điều độ, nhẹ nhàng là được”.
Dù vẫn run run nhưng lời bác sĩ có tác dụng khá tốt với anh. Anh bắt đầu chiều chuộng chị với các động tác nhẹ nhàng tình cảm. Oái oăm thay, từ khi có bầu, chị đổi tính đổi nết. Lúc nào chị cũng thích mạnh mẽ, bốc lửa. Anh có tăng tốc nhưng tất nhiên không thể chiều chị hết mình vì với anh bây giờ con cái vẫn quan trọng nhất.
Thế nhưng, sự cố sớm xảy ra, anh mới chỉ chiều chị được 4 lần thì bố mẹ anh phát hiện ra. Ông bà gọi cả hai vợ chồng mắng cho một trận như hắt nước đổ đi. Bà mắng chị là đồ…, chỉ biết ham hố tình dục mà không biết nghĩ ngợi, lo lắng cho con cái. Bà mắng anh là chồng mà không biết dạy vợ.
Rồi bà ra tối hậu thư: “Cháu bà có làm sao, chúng mày chết với bà”.
Nhắc nhở bằng lời lẽ mạnh chưa đủ, bà còn dùng biện pháp cách ly. Bà tình nguyện lên ngủ với con dâu. Còn anh thì chịu khó ngủ với bố dù ông cụ có tật ngáy vang nhà.
Chị ấm ức khó chịu lắm nhưng biết làm sao được. Cả nhà, thậm chí cả khu phố này có ai dám cãi lời mẹ chồng chị bao giờ đâu. Quan trọng hơn, bản thân chị cũng thấy chị cần phải kiềm chế cơn “nghén chồng” để đảm bảo an toàn cho đứa bé trong bụng.
Trong khi đó, gia đình chị Hoa rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm hơn. Dù rất biến kiềm chế cảm xúc và hành động nhưng chẳng hiểu sao anh Tân vẫn khiến chị suýt mất con. Chị bị động thai và phải vào viện nằm mấy ngày.
Sau sự cố đó, anh chị lắc đầu nhìn nhau. Chị tự hứa với bản thân sẽ phải kiêng chuyện ấy từ giờ tớ lúc bé cứng cáp. Nhưng chị chẳng biết làm thế nào để chế ngự cơn “nghén chồng” của mình.
Chị còn đùa: “Bác sĩ vừa bảo tôi rồi. Khi bầu bí, thời điểm bé 3 tháng và 7 tháng là rất quan trọng nên kiêng vào lúc đó là hợp lý. Thời gian còn lại không nên kiêng cữ. Tội gì mà nhịn anh nhỉ.
Nói thì nói vậy chứ có các thêm tiền có lẽ chị chẳng dám “động thủ” nữa. Dẫu sao, con cái cũng quan trọng hơn “nghén chồng”.
Nuôi Dạy Con Thông Minh tham khảo cần thiết cho các cha mẹ