Chồng còn tuyên bố rằng: “Cô không đáp ứng được thì tôi đi tìm bên ngoài có gì là sai? Đàn ông thằng nào chẳng vậy.”
Sau khi tôi đọc được tâm sự trong bài “Đàn ông làm gì trong 9 tháng vợ mang bầu”, tôi thực sự thấy thương chị nhưng cũng trách chị nhiều, tại sao chị có thể quá nhẫn nhịn như vậy? Đúng là một người phụ nữ, người vợ như chúng tôi nhiều khi phải cho nhắm mắt cho qua nhiều chuyện để giữ gìn tổ ấm của mình. Nhưng tôi nghĩ rằng cái gì quá cũng không tốt, nhiều khi còn mang lại kết quả hoàn toàn ngược lại. Tôi mong gửi vài dòng tâm sự của mình đến chị và chuyên mục “Chuyện nhà mình”, mong các chị em hãy cùng nhau chia sẻ.
Chị hỏi rất đúng: “Đàn ông họ làm gì trong 9 tháng vợ mang bầu?”. Tôi chỉ thấy họ kể khổ thôi chứ chưa thấy người nào coi việc chăm sóc vợ bầu là niềm hạnh phúc cả. Thường thì họ coi việc chăm sóc vợ bầu là nghĩa vụ nhiều hơn là tình yêu thương. Đôi khi tôi nghĩ họ vì con nên mới phải làm vậy. Chồng tôi nhiều khi còn nói với tôi rằng: “Cứ đẻ xong đi rồi sẽ biết”. Không biết các chị em phụ nữ khác nghĩ như thế nào nhưng riêng bản thân tôi, tôi không chấp nhận được việc chồng mình nghĩ rằng họ chăm sóc vợ lúc bầu là vì con. Vậy hóa ra phụ nữ chúng tôi chẳng khác gì người đẻ thuê cho nhà các anh?
Chồng chăm sóc vợ chỉ vì trách nhiệm với con?
Trong thời gian mang bầu, tôi cũng như các chị em khác rất nhạy cảm, việc mệt mỏi, đi lại chậm chạp, và đương nhiên là sẽ trở lên xấu xí. Lúc này làm sao chúng tôi có thể sánh với các cô gái trẻ quanh quẩn bên các anh, nhưng không phải vì thế mà các anh tự cho mình quyền đi ra ngoài để giải quyết nhu cầu đàn ông của mình.
“Chuyện nhà mình” thân mến! Sở dĩ tôi không kìm nén được sự tức giận của mình là bởi vì chính tôi cũng đang là người trong cuộc. Chỉ còn hai tháng nữa là tôi sẽ sinh cháu nhưng đến lúc này tôi lại phát hiện ra chuyện chồng mình ngoại tình. Vài ngày trước, tâm trạng tôi thực sự rất tệ, nói đúng hơn là tôi bị bất ngờ vì sự phản bội này. Chồng tôi lúc nào cũng tỏ ra ân cần chăm sóc vợ con, chiều vợ hết mực. Nhiều người còn bảo số tôi may mắn lấy được ông chồng vừa giỏi giang lại tốt nết. Vâng, giờ thì tôi mới vỡ lẽ là mình may mắn như thế nào.
Từ hôm biết được sự thực hai vợ chồng đã nhiều lần to tiếng với nhau. Mấy lần chồng còn còn tuyên bố rằng: “Cô không đáp ứng được thì tôi đi tìm bên ngoài có gì là sai? Đàn ông thằng nào chẳng vậy”. Có đúng thật là đàn ông ai cũng như vậy không? Họ tự cho mình cái quyền được bỏ vợ đang mang nặng đứa con của họ để đi ra ngoài thoải mái lăng nhăng? Vậy thì việc đỡ đần vợ ở nhà có phải vì áy náy, thấy có lỗi với vợ con mà làm không? Tôi không biết những suy nghĩ của tôi lúc này có đúng hay không, nhưng tôi chỉ chắc chắn một điều là tôi không thể chấp nhận được việc ngoại tình rồi tuyên bố trước mặt vợ là “Đàn ông thằng nào chẳng vậy”.
Đàn ông có quyền ngoại tình khi vợ bầu bí?
Từ trước tới nay tôi luôn tâm niệm, dù có vất vả hay thiếu thốn tôi cũng có thể chịu đựng được nhưng riêng sự phản bội thì tôi không bao giờ bỏ qua và tha thứ. Tôi luôn mong và nghĩ rằng chồng mình sẽ không như vậy, nhất là trong lúc tôi đang mang nặng đẻ đau như thế này. Nhưng cuộc đời đúng là không ai đoán được chữ ngờ. Một người đàn ông hoàn thiện trong mắt tất cả mọi người lại là một người chồng phản bội, đã vậy lại đem đủ lý do ra để cãi lý với vợ.
Không ít lần tôi đã nghĩ đến việc li dị nhưng giờ tôi không đủ sức mạnh ý chí để làm việc ấy. Vậy còn đứa con thì sao, con nào có tội tình gì mà lúc sinh ra phải chịu thiệt thòi không có cha? Nhưng chẳng lẽ tôi phải chịu sự tổn thương và xúc phạm này sao? Bây giờ đã vậy còn mai sau ai biết chắc được chồng sẽ thay đổi được bản tính. Lúc đó người khổ chắc không phải có một mình tôi nữa.
Giờ đây, trong tâm trí tôi cảm thấy tuyệt vọng và rối như tơ, chẳng biết phải làm gì cho phải với mình, đúng với con. Tôi chẳng thể nào coi chuyện chồng đi ngoại tình như không được nhưng cũng không có cách nào để giải quyết cho trọn vẹn.
Tôi càng nghĩ lại càng thấy uất nghẹn, thấy thương cho chính bản thân mình. Những người phụ nữ như chúng tôi đã phải chịu đủ mọi thiệt thòi, phải ăn những món mình không thích, phải làm những việc trước nay chưa từng làm, phải kiêng đủ thứ, rồi phải chịu xấu xí đi nhiều phần, tất cả đều là vì đứa con của hai vợ chồng, vì niềm tin yêu vào người chồng của mình. Giờ thì niềm tin ấy bị chính anh phá vỡ không thương tiếc. Chẳng lẽ chỉ vì nhu cầu đàn ông của mình mà các anh không suy nghĩ gì khi tự tay phá vỡ hạnh phúc gia đình của mình?
Chị em phụ nữ, những người đã mang bầu có ai từng rơi vào hoàn cảnh như tôi, có thể cho tôi lời khuyên tôi cần phải làm gì trong lúc này?