Sinh nhật là dịp để bày tỏ tình cảm với những người mình yêu thương. Đôi khi việc tìm kiếm các món quà sinh nhật hoàn hảo cho người thân là việc không hề dễ dàng. Nhưng bằng tình thương sâu sắc, gia đình Jay Pages đã tặng anh một bất ngờ còn hơn cả mong đợi.
Jay Pages, hiện đang chung sống với Lisa và cô con gái nhỏ Celissa. Nhiều năm nay, cuộc sống của họ cứ êm đềm trôi qua trong tình yêu thương mà cặp đôi dành cho nhau và cho con gái họ. Nhìn từ bên ngoài vào, ít ai có thể tưởng tượng rằng Celissa không phải là con đẻ của Jay bởi cái cách chăm sóc đầy ân cần và chu đáo của anh đối với cô bé.
Jay và Lisa đến với nhau khi họ mới vừa tròn 21 tuổi. Hai người nhanh chóng cảm thấy quý mến nhau và mong muốn sẽ cùng nhau xây dựng một mối quan hệ nghiêm túc. Nhưng, để có thể làm điều đó, Jay cần suy nghĩ về Celissa, cô con gái nhỏ hai tuổi của bạn gái anh. Lisa chia sẻ: “Tôi biết lúc ấy Jay đã thực sự rất ‘sợ hãi’ khi phải vào vai một người bố khi còn trẻ như vậy, và lại còn không phải là bố ruột. Đó là một chuyện không hề đơn giản với anh ấy”. Nhưng Jay đã có quyết định của mình ngay sau đấy và anh nhanh chóng trở nên thân thiết với Celissa trước sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người.
Ông bố trẻ ngày ấy đã rất vất vả để học cách chăm sóc, chơi đùa cùng một cô con gái nhỏ mà anh chưa hề có thời gian để làm quen với sự có mặt của con trong cuộc sống của mình. Jay đã gắng sức làm mọi thứ để mỗi ngày của Celissa là một ngày hạnh phúc, anh muốn rằng Celissa không bao giờ phải đau khổ và thiệt thòi vì không có bố. Trong suốt cả tuổi thơ của cô bé, anh đã thay cha ruột của cô để dạy cho cô những gì mà những ông bố khác sẽ dạy cho con gái họ.
Jay dạy Celissa bơi để con hiểu rằng việc luyện tập sẽ khiến con luôn tràn đầy năng lượng. Anh còn dạy võ cho con vì anh tin điều ấy sẽ giúp con có thể tự bảo vệ mình trong những tình huống nguy hiểm. Một người Mỹ trưởng thành không thể không biết lái xe, Jay nhất quyết rằng, chính anh sẽ là người dạy Celissa làm việc này. Anh cần yên tâm rằng con mình sẽ biết xử lý tất cả những tình huống trên đường một cách an toàn nhất. Rồi thời gian cứ thế trôi đi, trái tim ấm áp của người cha dượng đã đồng hành cùng Celissa suốt 16 năm. Và giờ đây, Celissa bé bỏng ngày nào đã đến tuổi trưởng thành, tự lập, và cẩn trọng như điều mà cha dượng cô vẫn luôn trông đợi.
Quay trở lại thời gian 5 năm trước, vào một lần xét nghiệm, Jay và Lisa nhận được kết quả rằng Jay chắc chắn không thể có con. Và Celissa bé bỏng vì thế càng trở nên quý giá hơn với anh. Anh ao ước được nhận nuôi cô bé để cô bé có thể mang họ mình. Anh luôn hình dung ra một ngày nào đấy có thể tự hào mà giới thiệu với cả thế giới rằng: Đây là con gái của tôi. Anh đã tâm sự ước mơ này với hai mẹ con rất nhiều lần, lần nào hai người cũng thấy trong đôi mắt anh lấp lánh hy vọng.
Jay đã luôn nuôi mơ ước ấy cho tới ngày họ gặp luật sư chuyên trách về việc nhận con nuôi, niềm hi vọng của anh dường như bị dập tắt khi anh nghe thấy con số 20.000 đến 40.000 đô la (400-800 triệu đồng) là chi phí để hoàn thành thủ tục nhận con. Jay cảm thấy tin ấy không khác gì thông báo rằng anh sẽ mãi mãi không thể có con thêm một lần nữa. Lúc ấy, anh đã phải cố gắng rất nhiều để cất giữ nỗi buồn ấy vào sâu bên trong và tự vượt qua. Cuối cùng, anh tin rằng dù có mang họ anh trên tấm thẻ căn cước hay không, “con gái anh” vẫn sẽ cảm nhận được tình yêu chân thành của người cha không cùng huyết thống, vậy nên điều duy nhất anh có thể làm là yêu thương Celissa nhiều hơn nữa.
Như một sự đồng cảm, Celissa đã nhìn thấy nỗi buồn được giấu kín bao lâu của cha dượng, mặc dù hằng ngày khi cả gia đình vẫn quây quần bên nhau, dượng vẫn luôn dành cho cô nụ cười và sự quan tâm ấm áp nhất. Khi cô lên 18 tuổi, cũng là ngày cô sắp phải xa gia đình để vào đại học, Celissa biết đây chính là lúc cô nên làm điều gì đó cho dượng Jay của mình. Nhờ đến sự giúp đỡ của luật sư của phòng tập nơi mẹ cô đang làm việc và rất nhiều nỗ lực âm thầm, Celissa và mẹ đã chuẩn bị xong toàn bộ hồ sơ “nhận con nuôi” cho bố Jay. Chỉ còn chờ chữ kí của anh, mọi thủ tục sẽ hoàn thành.
Celissa biết rằng hồ sơ này sẽ là món quà khiến cha mình vô cùng hạnh phúc. Ban đầu, hai mẹ con dự định sẽ để dành món quà này đến ‘Ngày của cha’, nhưng sau đó cả cô và mẹ đều rất sốt ruột và hồi hộp muốn tặng nó sớm cho Jay. Và họ thống nhất rằng đây sẽ chính là món quà sinh nhật dành cho anh năm nay. “Con nghĩ rằng bố Jay sẽ khóc mất khi nhận được món quà này của mẹ con mình”, Celissa nói với mẹ.
Ngày sinh nhật anh cuối cùng đã đến. Ngay khi lấy ra ‘món quà’, không mất đến 10 giây để anh nhận ra thứ anh cầm trên tay là gì, Jay đã ngay lập tức khóc như một đứa trẻ. Anh như vỡ òa trong hạnh phúc khi điều anh ao ước bấy lâu nay đã trở thành sự thực, nhất là người giúp anh thực hiện ước mơ đó lại chính là Celissa. Dòng nước mắt của anh khiến Celissa hiểu rằng cô đã làm đúng. Ở trong vòng tay của “bố” lúc này, cô hiểu cô đã nói được với bố rằng cô yêu bố và biết ơn bố đến nhường nào.
Ngày hôm đó hẳn là ngày sinh nhật hạnh phúc nhất của Jay, bởi đó cũng là ngày anh được làm cha, khi ‘cô bé’ mà anh chăm sóc bấy lâu nay giờ đã thực sự trở thành con gái mình.
Jay sau đó đã chia sẻ về cảm nhận của anh, anh nói rằng với anh, Celissa vẫn luôn như con gái của anh, là tia nắng nhỏ luôn sưởi ấm trái tim anh: “Tôi đã khóc khi nhận được món quà của con gái mình, tôi nghĩ rằng ở hoàn cảnh của tôi ông bố nào cũng sẽ như vậy. Tôi rất yêu con gái mình, và món quà này thực sự đã cho tôi hiểu rằng con bé cũng rất yêu tôi. Với con bé, tôi là một người cha. Tôi cảm thấy rất buồn khi nghĩ đến bao nhiêu đứa trẻ ngoài kia không có bố, và cả những người bố nhẫn tâm bỏ rơi đứa con của mình. Tôi cảm thấy thực sự buồn cho họ, bởi những người ấy không biết rằng họ đã đánh mất một trong những hạnh phúc lớn nhất của cuộc đời.”
Ngày 13 tháng 7 năm 2016, thủ tục cuối cùng của việc nhận con nuôi đã hoàn tất. Celissa đã chính thức trở thành một thành viên của gia đình Pages, và rất hạnh phúc khi mỗi khi đi cùng bố, được bố giới thiệu với mọi người: “Đây là con gái bé bỏng của tôi, Celissa”.
Câu chuyện về hai cha con Jay và Celissa đã cho chúng ta thấy rằng, tình cảm chân thật và sự cho đi vô điều kiện là sợi dây kết nối bền vững ngay cả giữa những mối quan hệ ‘khác máu tanh lòng’. Tình yêu thương đầy bao dung ấy đã vượt qua cả những quan niệm về cha dượng, mẹ kế, con riêng để khiến cả những người trong cuộc và những người chứng kiến tin hơn vào sự tồn tại của một tình cảm gia đình không phân biệt huyết thống.